Hà Nội Quê

HÀ NỘI QUÊ

Đồng Xuân vẫn đẹp tháng năm dài
Lục Thủy trên đường dẫn bước ai
Ngắm Ngọc Sơn còn đây kiểu nghĩ
Trông Hoàn Kiếm mãi chẳng ngày phai
Người thăm vĩ đại Hòa Phong tháp
Kẻ nói bền gan Bạch Mã đài
Trở lại Hồ Tây lòng những muốn...
Yêu Hà Nội cổ thắm đào mai

tonnuthihanh

Nhớ Hà Nội

NHỚ HÀ NỘI

Nón lá chao nghiêng vạt áo dài
Dịu dàng tha thướt bóng hình ai
Bao mùa lá rụng tình không nhạt
Mấy độ đông về sắc chẳng phai
Rạng rỡ nhân văn in bóng nguyêt
Long lanh đức trí hiện trang đài
Hồ Gươm mặt nước soi kim cổ
Hà Nội nhớ về mỗi sớm mai.

Bùi Nguyệt

Hẹn

HẸN

Dẫu ở Sài Gòn chẳng gặp nhau
Tình thâm vẫn đượm lửa muôn màu
Đem vần ý vẽ dòng mơ gửi
Mượn chữ câu dàn suối mộng lau
Chị hát lời ca lòng chảy ngọt
Em ghi kỉ niệm nghĩa thêm làu
Ngày mai phố biển còn mong đến
Hẹn buổi tương phùng đẹp trước sau

BÀI XƯỚNG
tonnuthihanh

Biết Bao Giờ

BIẾT BAO GIỜ

Biết bao giờ cuộc sống nhẹ nhàng hơn?
Mầm đau đớn tủi hờn thôi nảy lộc
Ngắm trời cao không còn con gió lốc
Chân bước trên đường cô độc phải rời ta

Biết bao giờ hạnh phúc sẽ về qua...
Nơi gác nhỏ từng mặn mà trôi mất
Nơi góc phố vào những chiều chủ nhật
Anh đã thù thì bảo mộng sống chung đôi

Biết bao giờ sông lạch sẽ ngừng trôi
Cho con suối không còn đòi ra biển
Cho ngọn núi xa rồi lời bao biện
Để lối mây về hiển hiện một tình yêu

Biết bao giờ xa những bước cô liêu
Đường gió lạnh thổi bao điều ngang trái
Biết bao giờ niềm thương quay trở lại
Cho cõi hồng trần con nắng quái đừng qua

Biết bao giờ ta sẽ lại là ta
Thanh thản sống dưới mái nhà êm ấm
Thanh thản bước qua từng cơn bão động
Hỉ nộ thôi về trao giấc mộng tình xa

tonnuthihanh

Không Đề

KHÔNG ĐỀ

Mưa rót về, nhộn nhịp nỗi ưu tư
Và khắc khoải cũng đang từ từ đến
Ôi! hạnh phúc mãi mong thuyền đậu bến
Nối tình duyên thắp nến mộng tương phùng

Xót xa nhiều, nên thương nhớ về chung
Phòng đơn lẻ mãi cùng ta trò chuyện
Bóng trăng ơi chở tình bao nhiêu chuyến
Để khi tròn, lưu luyến suốt mùa yêu?

Ta nhớ anh, đâu thể thốt ra điều...
Mà lẳng lặng lấp chôn nhiều tâm sự
Lí lẽ con tim nói rằng không tha thứ
Lệ chảy dài nghe nghẹn ứ lòng đau?

Yêu nhớ chi, khi cuộc sống không màu
Người ngoảnh mặt, ta vẫy chào kỷ niệm
Người ngoảnh mặt, dẫu nỗi buồn xâm chiếm
Tâm vẫn răn mình: phải liệm nghĩa tình si

Từ bây giờ, mỗi khi bước chân đi
Ta chẳng nghĩ về những ngày vụng dại
Mà quyết tâm, giữ cho mình thư thái
Giữa chợ đời cố hái nụ cười xuân

tonnuthihanh

Cho Và Nhận

CHO VÀ NHẬN

Sầu tư gánh nặng khổ tim mình
Kẻ sĩ trăm ngàn cách lặng thinh
Tiễn bước trời hoang buồn kỷ niệm
Tìm môi giọt đắng gởi thơ tình
Về ươm bản nhạc bao dòng luyến
Họa giễu cung trần mấy nẻo khinh
Đắp đổi niềm riêng thành bạn hữu
Thêm ngày hạnh phúc cõi phồn vinh.

(Bài họa)
Adt Dũng Trần

Khó Thể

KHÓ THỂ

Trở lại vườn thơ bỗng hóa thành
Điên khùng gộp chữ ghép vào tranh
Từ hay ý lạ đâu còn chảy
Nghĩa đẹp tình suôn chẳng có dành
Xách kiểu vần thô đòi nhập cỗ
Mang dòng tứ cũ mộng vời danh
Đời chê bạn trách non lời giải
Lão luyện như người khó thể nhanh

bài xướng
caphexua

Học Thơ Đường

HỌC THƠ ĐƯỜNG

Đã học thơ Đường lắm bể dâu
Buồn vui kết bạn giải u sầu
Vun tình đắp mộng lau từng chữ
Khảo bệnh tra vần chuốt mỗi câu
Cứ nghĩ trèo cao hòng vượt ải
Nào hay té nặng khỏi qua cầu
Cô thầy quản ngại luôn dìu bước
Kỷ niệm bao ngày mãi khắc sâu!

Bài Xướng
Adt. Dũng Trần

Từ Thơ

TỪ THƠ

Khen người viết ngọt đỏ màu dâu
Đẹp đẽ vần thơ tránh kiểu sầu
Vẽ luật đường ngay lòng thẳng tiến
Tô từ ngữ chuẩn ý tròn câu
Hương tình đậm chất theo dòng chảy
Nét mộng đều ngôn mở nghĩa cầu
Gói trọn niềm vui thành lãng tử...
Mơ màng giữa biển tứ chìm sâu

Bài họa
tonnuthihanh

Biệt

BIỆT

Giờ đây đã tuyệt nhẩn nha lòng
Móc tận tim gàn cõng quẳng sông
Giũ bỏ lầm yêu rồi tựa bóng
Cần xem lỡ dại chỉ như dòng
Chân thành tặng biển muôn chiều trỗi
Giả dối chôn đồi mỗi bận trông
Sải bước ta về lơ đãng chặn
Hèn sang thức tỉnh biệt ly chồng

Bài Họa
Như Quỳnh